Showing posts with label Myself. Show all posts
Showing posts with label Myself. Show all posts

Kelli Ali-Butterfly Album // My life's in deep dark water

4/19/2009

0 nhận xét  

Today is an exhausted day.
I have listened to this smoothy album for 3 day nights before i fall asleep. This album helps me make head or tail more of the loneliness that has covered in my heart, my soul and even in my dreams in every single night. I always wonder whether i'm deserved it. My life, maybe it can't be called my life, it's something not belonging to me, but i failed in trying to get away from it, i can't control it, and shamefully that I let myself be the one to be controlled.
Watching a butterfly in the dark. It's exactly the way i feel when listening to Kelli Ali's voice in this album. Don't know where's the beginning, the end, swing and sweet like the butterfly's wings flying with the wind. Somewhere's over the rainbow maybe, somewhere i don't know, but i can hear it starting from the deep dark bottom of my heart.
The record is called Butterfly and it is a collection of ten acoustic songs of old and new Kelli Ali's songs. A Butterfly symbolizes metamorphosis and freedom. Mysterious and beautiful wings of summer transgress the boundaries of existence, for these creatures are the essence of change and transformation. Hope U'll enjoy it.



Artist: Kelli Ali
Album: Butterfly
Year: 2009
Genre: Folk/Acoustic
Tracklist:
01 Butterfly 3:39
02 Throw It To The Dogs 3:05
03 One Day At A Time 4:34
04 Willow's Song 3:49
05 Wings In Motion 3:44
06 Rocking Horse 3:38
07 Urique 4:32
08 September Sky 4:57
09 A Storm In A Teacup 4:57
10 Before The Kiss 3:57
Download: Here

Nana chap 79-For those who do things to hurt themselves

4/15/2009

0 nhận xét  

"Tại sao con người lại làm những việc tổn thương chính bản thân mình"
Hachi
Hachi- cô gái mà tôi vẫn cho rằng thật nông nổi, thiếu những suy nghĩ và sự chín chắn cần thiết trong xã hội hiện nay lại có thể đặt ra 1 câu hỏi khiến tôi nhức nhối đến thế. Hay theo cách nói của những nhân vật trong truyện:

"Trẻ con bỗng nhiên một ngày sẽ hành động như 1 người lớn mà chính ba mẹ chúng cũng phải ngạc nhiên về bước chuyển đổi đó"




Miu- một kiểu mẫu tính cách đối ngược với Hachi, già dặn chín chắn (đôi khi tôi thấy là "chín" quá)-với tư cách là 1 người từng trải qua cái cảm giác của một người đã từng tổn thương mình như 1 thói quen và không có chủ đích, cô đã nhiều lần cắt mạch máu trên tay (mà theo cô nói, cô không có ý định tự tử, vì vết cắt không đủ sâu để chết được), đã trả lời câu hỏi của Hachi như sau:

"Khi một ai đó được hỏi về điều này sẽ không biết phải trả lời thế nào, không hiểu tại sao bản thân lại làm việc ngu ngốc đó. Cho dù tự bản thân có nhận thức được việc làm của mình là không nên, họ cũng không thể thay đổi được gì"

Có ai lại tự nhiên muốn làm đau, gây tổn thương cho chính mình chứ. Vấn đề là ở chỗ, cho dù họ ý được rõ ràng như vậy, họ vẫn không thể nào ngăn bản thân làm những việc ngu ngốc nằm ngoài kiểm soát. Hay nói như cách của Nana trước đây:
"Đau đớn khiến người ta nhận thức được rằng mình đang sống."
Dịch chap này khiến tôi nhập tâm quá mức, đến độ mà tôi thấy, từng câu từng chữ của nó đều được viết riêng cho mình vậy (có tý tưởng bở) . Tôi không muốn phân tích quá nhiều về căn bệnh này, thật sự đó là một căn bệnh mà tôi cũng cảm thấy một chút manh nha của nó đang nằm trong đầu mình.
Câu nói của Nana phía trên mang nhiều xu hướng tiêu cực, nhưng không thể phủ nhận rằng nó đúng, ít nhất là với tôi ở một khía cạnh nào đó. Tôi đã từng suy nghĩ nhiều về ranh giới giữa sự sống và cái chết (quá không cần thiết đối với cái tuổi 19 của tôi). Và nhận ra rằng, ở một khía cạnh nào đó, chúng không hẳn là khác nhau một trời một vực. Chết trong yên bình hạnh phúc còn hơn rất nhiều người Sống mà như chết, vật vờ những tháng ngày vốn không nền tồn tại trên cõi đời này. Cảm xúc, một thứ cảm xúc mạnh như một viên thuốc kích thích quá liều, sẽ giúp bạn phân biệt rõ 2 trạng thái này hơn. Bạn nhận ra mình đang sống khi bạn có 1 niềm vui tột định hay 1 nỗi đau thấu tim cắt thịt.
Hạnh phúc, 2 từ này dường như là một viên pha lê nước tinh khiết, mỏng manh dễ vỡ treo trước mắt tôi hằng đêm, nhưng với tầm vóc khiêm tốn của mình, cả đời này tôi cũng không thể nào chạm vào nó, hoặc giả ngay trong chính giây phút ấy, sẽ làm tan vỡ nó bởi dòng máu nóng vẫn đang chảy trong con người tôi.
Nỗi đau, tôi đã quá quen với 2 từ này ( xin được hiểu là nỗi đau về tinh thần, bởi vật chất vốn là thứ thiết yếu nhưng lại càng trở nên phù phiếm nếu bạn đề cao tính thiết yếu của nó ), đúng hơn là sự kìm nén và nhịn nhục, những mâu thuân và điều trái ngang khiến tôi phải học cách quên đi sự tồn tại của nó dù đôi khi cũng khó mà kiểm soát được hết.
Tất nhiên là không đến mức như Miu tìm đến "cảm xúc" qua những vết cắt trên cổ tay, như Ren qua thuốc phiện, như Takumi, Shin, Reika qua sex... nhưng đâu đó vẫn thấy thấp thoáng những hình ảnh này ở tôi. Có lẽ nhiều người đọc entry này sẽ cho rằng: "Tôi và những con người như tôi thật đáng chê trách và yêu đuối, nhưng trái lại, chúng tôi mạnh mẽ hơn các bạn nhiều lần". Cứ thử rơi vào hoàn cảnh của chúng tôi xem, bạn mới hiểu được chúng tôi đã nỗ lực và cố gắng sống đến nhường nào. Hằng ngày, chúng tôi vẫn cười nói, vẫn sống năng động và đầy nhiệt huyết, cốt không để những người thân yêu của mình phải đau lòng. Bạn sẽ làm gì khi đứng trước hai sự lựa chọn bắt buộc :
-"Một, bế tắc và đau khổ, bạn muốn thoát khỏi cơn ác mộng này ngay lập tức, nhưng việc làm đó dù ít dù nhiều cũng khiến người bạn yêu và yêu bạn phải chịu đau khổ" .
-"Hai, đâu còn cách nào nữa đâu, học cách chung sống với nó, dẫu bản thân có gánh vác đớn đau nhường nào, nhưng vì những người quan trọng của mình, bạn vẫn cố cắn răng chịu đựng".
Bạn hãy chọn đi, là 1 người sống ích kỷ cho riêng mình với lựa chọn 1, hay sống vì mọi người một cách cao thượng mà cũng hết sức ngu ngốc với lựa chọn 2. Lời khuyên của một kẻ ngốc khi đã chọn con đường thứ 2 như tôi cho các bạn là:
"Cầu trời khấn Phật,bạn sẽ không bao giờ phải đứng trước ngã ba đường này"

Nếu như "Hạnh phúc" với tôi là cái gì đó quá xa vời, vậy xin "Nỗi đau" hay luôn "song hành" với "cảm xúc " của tôi, để cho nó không bị chai lỳ và nguội lạnh, tôi không muốn bị lãng quên, tôi không muốn sống mà như chết.

Nana chap 79-For those who do things to hurt themselves
Download:Here



Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket


Photobucket




Hôm nay là sinh nhật mẹ tôi, 1 trong 3 người phụ nữ quan trọng nhất cuộc đời tôi.
Tôi không có ý định nói những lời chúc không cần thiết trong entry này,
mà chỉ định ghi lại vài dòng này như 1 mốc đánh dấu trong trái tim tôi.


So When Will Nightmares End?

0 nhận xét  

So When Will Nightmares End?
Mở Đầu:
Entry trước một bạn đã đặt câu hỏi này :"So When Will Nightmares End ?", đã thực sự khiến tôi phải suy nghĩ và viết ra vài cảm nhận của bản thân. Không chỉ bó hẹp trong phạm vi Nana, có lẽ nó sẽ giúp cho ai đó, sau khi đọc được những dòng viết này và mắc phải những cơn ác mộng không mong muốn mà tôi sắp liệt kê dưới đây, tìm ra được lối thoát cho bản thân.

Vấn đề đặt ra ở đây:
Theo bạn có bao nhiêu loại ác mộng và giải pháp thoát khỏi chúng trong từng trường hợp?


Giải quyết:
Theo tôi , ác mộng được chia làm 3 loại:
1.Short Nightmare
2.Long Nightmare
3.Never-end Nightmare

Và dưới đây sẽ là vài ý kiến của cá nhân tôi cho từng trường hợp:

1.Short Nightmare

Đây là trường hợp thường gặp nhất đối với mọi người và cũng dễ giải quyết nhất. Nếu binh thường, 1 cơn ác mộng theo nghĩa đen, sẽ kết thúc khi màn đêm đi qua, một ngày mới lại đến, bạn sẽ phải tỉnh dậy, dù muốn hay không.

2.Long Nightmare
Nhưng nếu 1 cơn ác mộng cứ trở đi trở lại, ám ảnh từ đêm này qua đêm khác thì sao??? Cơn ác mộng này chính là sự phản ảnh quá khứ của bạn, những việc không tốt đẹp bạn đã trải qua muốn quên đi mà không được, hoặc những việc bạn không muốn xảy đến với mình nhất. Không ai khác có thể giải quyết vấn đề này ngoài bạn. Một cơn ác mộng dài sẽ biến mất khi bạn học được cách đối diện với chính bản thân mình, đối điện với quá khứ, hiện tại, và tương lai, học cách quên đi những chuyện không vui, hướng đến những giấc mơ đẹp trong tương lai .

3.Never-end Nightmare

Khác với 2 trường hợp trên, người rơi vào cơn ác mộng này không hề muốn thoát ra, hay nói đúng hơn,chính bản thân họ lại mong được sống mãi trong cơn ác mộng khủng khiếp đó. Nghe có vẻ nực cười và đầy mâu thuẫn. Nhưng sau khi đọc hết đoạn dưới các bạn sẽ hiểu rõ hơn về nguyên nhân của nó:
Nói là quên, nhưng để có thể quên thực sự 1 việc, 1 ai đó (có tính chất cực kỳ quan trọng, không thể thay thế ) là nằm ngoài khả năng của 1 con người có lý trí (không bị bệnh lú lẫn, hay đai loại như thế ....), những người biết yêu bằng cả trái tim, sống chết vì nó . Nhất là trong trường hợp của Nana, Ren thật sự là một đóa hoa sen đã bám rễ rất sâu, rất chắc trong người cô, không dễ dàng gì nhổ ra được. Ăn sâu đến nỗi mà, ngay cả khi xa cách, Nana và Ren vẫn có cảm nhận được sự hiện diện của đối phương thông qua sự tồn tại của mình.
Liệu đây chính là giải pháp chăng?
Nana có thể sống tiếp, dù đã mất đi Ren, bạn có nghĩ vậy không? Tuy đã ra đi, nhưng những rễ cây tình yêu của Ren vẫn đang bám rễ trong Nana. Thực ra, đây cũng là một mô tuýp thường được áp dụng trong trường hợp này đối với một số bộ manga và phim khi nhân vật nam chính chết đi, để lại nv nữ còn lại một mình.
Tôi không đồng tình với cái kết đó
Bởi lẽ, rễ cây mà chết đi thì cây cũng không sống được, cái này ai chẳng biết, nhưng đã có ai nghĩ về vế ngược lại, cây chết rồi thì rễ cây còn sống làm gì nữa ???. Tôi nghĩ Nana sẽ có suy nghĩ giống tôi (đúng hơn là Ai ), Ren chết rồi, thì cô còn giữ cái tình yêu đã héo tàn đó làm gì. Nana không phải là cô gái có thể sống với thứ tình yêu kỷ niệm mà không được đáp trả đó. Cô sống thực tế hơn, muốn chiếm hữu người mình yêu cả về tâm hồn lẫn thể xác.
Và sự lựa chọn tất yếu của Nana sẽ là tự hủy hoại chính bản thân mình???
Nhưng tất nhiên sẽ không phải là tự sát theo Ren, cô không yếu đuối và ngốc nghếch đến vậy. Như những gì tác giả đã hé mở trước đó cho người đọc, Nana đã bỏ đi đến một nơi xa xăm, nơi không hachi,Yasu, Shin...đơn giản vì khi nhìn thấy những con người này, hình bóng của Ren sẽ lại ùa về, cô sợ rằng trái tim của mình sẽ không thể chết được một lẫn nữa, cô sẽ bỏ cuộc, gạt đi lòng tự trọng của mình và đi theo người mình yêu.
Nana không muốn tự tử theo Ren
Chắc bởi cô ghét cái hình ảnh một người con gái yếu đuối rời bỏ tất cả để đi theo người đàn ông của mình, cô sợ cái cảm giác đó, cô cũng ko muốn bỏ rơi Hachi ở lại,cô sợ Hachi cũng sẽ phải trải qua cái cảm giác đau thắt như cô khi còn nhỏ , chứng kiến cảnh người mẹ của mình bỏ đi theo 1 người đàn ông.

Vậy làm thế nào để thoát khỏi sự đeo bám của
NEVER- END NIGHTMARE
???

Nếu có cách giúp người nằm mê thoát khỏi cơn ác mộng này, thì có lẽ nó đã không được gọi là Never-end Nightmare.
Ở trong trường hợp này, có ai nghĩ rằng NEVER- END NIGHTMARE
lại là 1 giải pháp tốt nhất mà Nana lựa chọn
để vượt qua nỗi đau này không?

Khi bạn sống trong một NEVER- END NIGHTMARE, nghĩa là bạn đã chấp nhận bỏ mặc thực tế, chìm đắm trong nỗi đau của riêng mình, và tự mình không muốn thoát ra. Không phải là bạn muốn thế mà là bạn thấy mình cần làm như thế. Bạn thà chịu đau đớn một mình, dằn vặt suốt đời cho riêng bản thân còn hơn chấp nhận một sự thật, một nỗi đau quá lớn.
Nana bỏ đi , tránh xa tất cả, không muốn gặp mặt ai, vì cô không thể chấp nhận sự thật Ren đã chết. Cô sợ nhìn thấy cảnh mọi người khóc thương Ren, nhắc đến cái chết của Ren một lần nữa trước mặt cô. Khi cả thế giới biết điều đó, những người thân của cô thừa nhận điều đó, thì dù muốn hay không cô cũng không thể phủ nhận. Nana bỏ đi, cô muốn tiếp tục nằm trong cơn ác mộng rằng Ren đã chết và mong rằng sẽ mãi mãi không tỉnh dậy. Có lẽ đây chính là liều thuốc duy nhất mà Nana có thể tự an ủi bản thân lúc này:
"
Đây chỉ là một cơn ác mộng, một cơn ác mộng không bao giờ kết thúc, chỉ tới khi mình già và chết đi. Khi đó, mình sẽ mở mắt ra và nhìn thấy Ren nằm bên cạnh, mỉm cười, đặt lên môi mình một nụ hôn nồng cháy rồi nói:
"Chào buổi sáng,Nana"

"

Two Less Lonely People In The World

4/09/2009

0 nhận xét  

[I]

[M]
[I]
[S]
[S]

[Y]
[O]
[U]

{I} don't know why, but i know the reason.
{L}istene{D} to your favourite song, your favourite band.
{U}r smile, your eyes poped up in my head.

I Miss You I Miss You I Miss You I Miss You I Miss You I Miss You
I Miss You I Miss You M Miss You I Miss You I Miss You
I Miss You I Miss You I Miss You I Miss You I Miss You
I Miss You I Miss You S Miss You I Miss You I Miss You
I Miss You I Miss You I Miss You S Miss You I Miss You
I Miss You I Miss You YOU Miss I You Miss I

Miss the day when
.
.
.
We meT
We were togetheR
THE RAIN met THE SUN
SADNESS made friend with HAPPINESS
FALL and SPRING connetted to each other
HALU held AKI's hands
DREAM became REALITY

All these that seem totally impossible, crazy, stupid, silly things happened
[used to happen]
when I set my heart on You
[I LoveD you
So that I Miss You, now, just like a friend, is it a sin, don't you hate me cauze i broke the promise]


I Swear myself, tonight, this is the last time i have a thought of you
I Promise myself

-----------------------------------

The Ultimate Collection
Photobucket

Album: The Ultimate Collection
Artist: Air Supply
Genre: Pop/rock
Year:1999

Tracklist:
01. Lost in Love
02. Every Woman in the World
03. Unchained Melody
04. All Out of Love
05. Even the Nights Are Better
06. Goodbye
07. Two Less Lonely People in the World
08. Without You
09. Strong, Strong Wind
10. I Can Wait Forever
11. Here I Am (Just When I Thought I Was over You)
12. The One That You Love
13. Making Love Out of Nothing at All
14. The Power of Love
15. Now and Forever
16. Longer
17. The Scene
Download:
Part 1
Part 2


Platinum & Gold Collection
Photobucket

Album: Platinum & Gold Collection
Artist: Air Supply
Genre: Pop/rock
Year:2004

Tracklist:
01. All Out Of Love
02. Here I Am
03. Lost In Love
04. Sweet Dreams
05. Just As I Am
06. Lonely Is The Night
07. Making Love Out Of Nothing At All
08. Without You
09. It's Never Too Late
10. Every Woman In The World
11. Taking The Chance
12. Now And Forever
13. Even The Nights Are Better
Download: Here


[U]
[O]
[Y]

[M]
[I]
[S]
[S]

[I]
(me)

I Know U Know

0 nhận xét  

I Know U Know

Tôi biết có nhiu người du sng cách bin có 10km mà tai vn chưa tng được nghe tiếng sóng v rì rào, lưỡi vn chưa cm nhn được v mn đng trong gió, mt vn chưa được nhìn thy cnh hoàng hôn tuyt đp nơi đi dương và bu tri như hòa làm 1, không có gii hn trong không gian; da vn chưa cm nhn được s nhp dính ca nng, gió, cát và mui...

Tôi biết có nhng con đường xây ra mà chng có chiếc xe nào chy trên đó...không biết là do vô tình hay c ý, con người vn luôn xây dng nhng th không có giá tr và c níu gi nhng th vn không nên tn ti...

Tôi biết có nhng ngôi nhà, căn h du sát vách nhưng không hiu do con người vô tình hay xã hi lnh nht, mi người mt nhp sng riêng, mt không gian riêng, 1 thi gian riêng; ch nhân ca chúng chưa tng có cơ hi gp mt, 1 ánh mt, 1 lời chào, 1 n cười...

Tôi biết có nhng chiếc đèn luôn sáng đin vào ban đêm nhưng thc ra người trong nhà hoc đã đi ra ngoài quên không tt hoc chìm vào gic ng lúc nào không biết...

Tôi biết có nhng cun sách được mua v đơn gin ch là đ trưng bày mà không được lt đến 1 trang...con người luôn biết cách trang bị cho mình một vẻ ngoài hào nhoáng, 1 khuôn mặt đẹp, để che đậy những thứ nhơ nhớp bên trong. Tại sao ư? Tôi cũng không biết nữa ...

Tôi biết có những nhân viên văn phòng với nhiều năm kinh nghiệm làm việc trên máy tính vẫn chưa 1 lần chủ động ấn vào phím F12 trên keyboard...hầu hết người ta không ý thức được tầm quan trọng của những thứ gần gũi với mình, họ chỉ nhìn thấy và hướng tới những thứ xa vời, chạy theo những thứ không thuộc về mình rồi đánh rơi chiếc giầy đang đi mà chẳng hay...

Tôi biết có những người suốt 1 đời cố chấp đi theo đuổi 1 thứ tình yêu vốn không nên tồn tại, lại có người thỏa mãn với niềm hạnh phúc giả tạo có được do chính mình tạo ra...dường như con người ta không thể nào học được thế nào là chấp nhận, là bằng lòng, hoặc nếu có chỉ là viển vông, phù phiếm ...

Tôi biết có nhng mi tình ch din ra trong mt đêm nhưng li không th phai m trong ký c ...không hiu ti sao con người ta ngày càng thiên v yêu thích nhng th bất ngờ, tn ti ngn ngi, đến bt cht và đi cũng bt cht hơn là những thứ đang lặng lẽ, giản dị bình thường diễn ra hàng ngày...nhưng giá trị của cái nào là đích thực thì tôi cũng không biết...

Tôi biết có nhng n hôn nng nàn được trao trong nước mt; nhng cái bt tay, cái ôm thân mt trong mưu toan lu gt...

Tôi biết có nhng cơn ác mng mà dù sut đi trn chy, con người ta cũng không thoát ra khi...đa số con người vẫn luôn bị ám ảnh bởi quá khứ, sống trong những ký ức và kỷ niệm đã qua nhiều hơn là đối diện với bản thân thực tại và nhìn tới tương lại...

Tôi biết...

Tôi biết chứ...

Tôi biết tất cả những điều ngớ ngẩn, nực cười kia của con người, mà tôi đã mắc phải không ít trong số đó...

Tôi biết bạn cũng biết...

tôi biết rằng tôi đang sống...

Paradise Kiss -Vì cuộc sống là phải biết chờ đợi

3/23/2009

2 nhận xét  

{Đã từng up entry này ở blog cũ, cũng lâu lâu rồi, h đọc vẫn thấy cảm xúc dâng trào.}

Part 1:
"Vì cuộc sống là phải biết chờ đợi"
Không biết từ lúc nào, tôi đã có suy nghĩ bi quan rằng: tôi đang sống 1 cuộc sống không phải của mình, 1 cuộc sống hộ...
từ bao h ư?...
...thời điểm hiện tại...
3 năm cấp 3...
không...có lẽ còn lùi lại nữa...

Từ trước đến giờ, khi đứng trước bất kỳ vấn đề nào cần suy nghĩ, tôi chỉ có thể hỏi bản thân nên hay không nên làm thay vì muốn hay không muốn. Nhiều người sẽ bảo tôi suy nghĩ quá nhiều, chúng có khác j nhau đâu, nhưng nếu như bạn đủ từng trải để nhận ra sự khác biệt đó thì thật đáng buồn: bạn có thể sẽ rơi vào bế tắc giống như tôi. (Nhận ra không có nghĩa là phải trải qua, hy vọng là thế ).
Một người luôn sợ già và cái chết như tôi cũng không tránh khỏi tư tưởng sống vội vã và gấp gáp. Tôi không ngại khi thừa nhận điều đó (dù tôi biết nó cũng không tốt đẹp j, nhiều lúc tôi cũng sợ những hành động tôi đã làm và những suy nghĩ diễn ra trong đầu tôi) nhưng nếu nói là sống không chờ đợi thì hoàn toàn không đúng.
Tôi đang sống nhưng tháng ngày nhàm chán, đầy mệt mỏi. Hằng ngày thức dậy và làm những việc tôi không muốn. Kiếm tiền rồi lại tiêu hết, học bao nhiêu chữ cũng không đủ, mà rồi cũng lại để đấy. Tôi đang để cho những tháng ngày của cuộc đời ngắn ngủi của mình trôi đi 1 cách phí phạm như vậy đấy. Nhiều lúc tôi hỏi tại sao tôi phải sống như vậy, có ai ép tôi đâu (trừ bản thân tôi), sao tôi không làm những gì tôi muốn đi (nói thì dễ lắm), hay tại tôi không đủ bản lĩnh (hy vọng là không phải), đơn giản là tôi không biết bắt đầu từ đâu, thế nào và bắt đầu cái j...Tôi đang chờ đợi 1 cái j đó chăng ?...chờ đợi 1 ai đó
...chờ đợi 1 cơ hôi
...chờ đợi 1 bước ngoặt
...chờ đợi mình trường thành hơn, cứng cáp hơn, có đủ ý chỉ và nghĩ lực
...để có thể đưa tôi bước ra được cuộc sống đen trắng bây giờ
Always beside me.
Part 2: Paradise Kiss
Đây có lẽ là bộ truyện hay thứ 2 sau Nana của Ai Yazawa sensei.
B
ộ truyện này dành cho Gim, nhiều người khác nữa...hãy đọc và cảm nhận...biết đâu đấy bạn cũng đang rơi vào tình trạng bế tắc như tôi chỉ có điều là bạn chưa ý thức được thôi.

Tôi không nhớ là mình đã đọc bộ truyện này chính xác từ khi nào, nhưng khoảng thời gian nào và ở đâu thì có. Cấp 3, tôi thuê được bộ truyện này tại 1 cửa hàng gần trường tôi, đến h tôi vẫn nhớ cái căn phòng nhỏ bé đó của 1 bà chủ dễ tính và tốt bụng, mỗi khi tan học sớm tôi lại chui vào đấy đọc truyện (cũng tại đây tôi đã từng làm mất chiếc xe đạp yêu quý:), và được chuyển sang xe máy=)) . Tôi có 1 thói quen hồi cấp 3: (cái này phải vẽ ra mọi người mới hiểu nối nếu như ai không học chung trường với tôi).
Photobucket
Ký hiệu: mũi tên đen là đường đi học, mũi tên xanh là đường về, trái tim là trường cấp 3 (có vẻ giả tạo ), cái ô vuông xanh là cừa hàng truyện đó. (Dấu tích là trường trung tự cấp 1)
Sơ đồ này chỉ mang tính biểu trưng=))
Dù là đi xe đạp, xe máy, hay đi bộ, trong bất kỳ hôm nào hay thời tiết ra sao, tôi luôn đi học theo như hình vẽ, không bao h rẽ phải lúc đi mà chỉ rẽ trái. Tôi không biết tại sao như vậy, đơn giản là 1 thói quen do tôi tự tạo ra rồi dần dần thành phản xạ tự nhiên. Và thật tình cờ, 1 thời gian sau đó, cửa hàng truyện này mở ra (hoặc cũng có thể đến lúc đó tôi mới để ý), tôi chọn cửa hàng này để đọc truyện như 1 điểm dừng chân cho thói quen của mình (bởi quanh trường tôi có vô số hàng thuê truyện).
Bộ truyện này còn gợi lại cho tôi 1 kỷ niệm buồn, làm tôi như đến con bạn cấp 3 của tôi, tôi với nó đã rất thân nhau (ít nhất là tôi nghĩ vậy). Nó rất thích bộ này, nó bảo sau này lớn lên cũng muốn mở 1 cửa hàng thời trang do tự nó thiết kế như trong truyện và cũng đặt tên là "Paradise Kiss", lúc đó tôi chỉ cười và trêu nó là: khó có chuyện đó xảy ra lắm (nhưng trong lòng tôi đã có ý nghĩ là sao này sẽ giúp đỡ cho ước mơ này của nó , đến h vậy thế, nếu có cơ hội, tôi vẫn muốn biến suy nghĩ này sự thật). Tôi đã tặng nó anime bộ này (đĩa xịn, khoe tý) ....không biết nó có còn giữ không hay là đã vứt vào 1 xó xỉnh nào đó rồi (tính nó là vậy đã ghét ai là ghét tất cả những thứ quay xung quanh người đó) ... h thì mọi chuyện đã không còn như xưa...kỷ niệm vẫn chỉ là kỷ niệm...
Tôi không giỏi tóm tắt 1 vấn đề nào đó, vì tính tôi hay suy nghĩ nhiều và tràn lan sang nhiều khía cạnh, thêm rất nhiều nhận xét và cảm xúc của cá nhân của mình vào phần tóm tắt (cô giáo văn tôi hay nhận xét như vậy). Thế nên tôi copy đoạn tóm tắt của truyện này trên mạng như sau: (ai có hứng thú thì đọc không thì thôi, kẻo lại làm mất hay khi đã biết hết nội dung truyện, tôi để font đoạn tóm tắt chữ nhỏ màu nâu):
Yukari là một nữ sinh trung học biết vâng lời cha mẹ và đến trường mỗi ngày. Khi bắt đầu đặt dấu chấm hỏi cho con đường đời của chính mình, cô gặp một nhóm học sinh thiết kế thời trang có nhãn hiệu quần áo mang tên "Paradise Kiss". Nhóm cần tìm một người mẫu cho buổi trình diễn những mẫu thiết kế sắp tới và họ quyết định chọn Yukari. Ban đầu Yukari miễn cưỡng hợp tác với cái nhóm có vẻ lập dị này, nhưng dần dần cô nhận ra rằng họ thật sự là những người tốt. Hơn thế nữa, sự đam mê và lòng nhiệt thành theo đuổi lý tưởng và ước mơ của họ khiến Yukari nhận ra rằng cô ko thể chỉ hưởng thụ cuộc sống và điều đó đã thúc đẩy cô theo đuổi ước mơ của chính mình.
Tôi thấy mình có nhiều điểm chung với cô gái này (tất nhiên là trừ khoản giới tính ra ). Yukari học tại trường cấp 3 nổi tiếng với tiêu chí "không vào đại học hoặc là chết " (cái này không giống với tôi, hệ thống giáo dục của Việt Nam khác với Nhật, vào đại học không phải là 1 việc quá khó khăn, tôi không cảm thấy lo lắng cho vấn đề này lắm, vì tôi biết chỉ cần tôi bỏ ra chút công sức thì mình có thể đạt được nó ). Cô sống trầm và có phần lãnh cảm với thế giới quanh mình, lao đầu vào học chỉ để hài lòng mẹ trong khi cô biết rõ học đại học thậm chí là học tại trường cấp 3 này đã là 1 việc nằm ngoài khả năng của cô (1 cuộc sống họ). Rồi cho đến 1 ngày, khi cô gặp chàng trai đó (George), đẹp mã và có phần quái đản, tự nhận mình là Bi , cả người sực nức mùi nước hoa (cô rất ghét con trai dùng nước hoa) dùng ánh mắt lôi cuốn chết người và đầy chân thành, nói:
"YuKaRi HaYaSaWa, will U be the model for our show?"
Câu nói chứa đầy ma lực. Lần đầu tiên Yukari cảm thấy có ai đó cần đến mình, quan tâm và nhìn thấy cái đáng quý, vẻ đẹp của cô (cả hình thức lẫn tâm hồn). Cô đã đi theo trái tim của mình, đi theo sự dẫn dắt của thứ mùi nước hoa thơm lừng đó (thứ mùi đã ám ảnh cô suốt cả cuộc đời kể từ khi trao cho George nụ hôn đầu tiên của cuộc đời trong nước mắt), đi theo sự dẫn dắt của người con trai đầy tài năng, ma lực và khát khao đó, người đã dạy cho cô cái gọi là tình yêu đầu đời, hoài bão, đem đến cho cô niềm vui, sung sướng, khao khát, và cũng để lại cho cô nỗi buồn nước mắt, sự tuyệt vọng khi bỏ cô đi mãi mãi sau này (kết truyện). Tôi nghĩ đây cũng là 1 kết thúc truyện có hậu, Yukari chắc sẽ không bao h hối hận vì đã quen biết George, dù không được ở bên nhau nhưng mãi mãi thì những gì 2 người có với nhau sẽ luôn ở trong tâm trí cô, 1 thế giới kỷ niệm ngào ngạt hương thơm, đầy màu sắc của ánh đèn sân khấu, những bộ quần áo tuyệt đẹp đến từ thiên đường do anh thiết kế cho riêng cô...chỉ dành cho cô mà thôi.
"He Turn The Black- And -White Landscape Into The Brillant Colour"
Yukari said
"Anh ấy đã biến thế giới đen trắng của tôi thành sắc cầu vồng rực rỡ"
Nói thêm cái này ngoài lề, chỉ là chút giải trí cho ai đã kiên nhẫn đọc đến đoạn này (entry này hơi dài, đầy chữ ). Ở đoạn mở đầu khi vừa biết George, Yukari tưởng a là người xấu, tự nhiên lôi cô lên xe phóng đi, cô mới hỏi:
"Where'r you taking me?"
"To paradise"-he answered
And she screamed out: "Oh, my god, he gonna rape me"

Con gái thật là hóa ra muốn đến thiên đường là phải làm như vậy ư (nghĩ đi nghĩ lại vẫn buồn cười)

Manga: Paradise Kiss
(パラダイス・キス, Paradaisu Kisu)
Genre: Drama, Romance, Comedy
Author: Ai Yazawa
Rating: 16 +
Volumn: 5 (Completed)
Vol 1

vol 1 (eng ver)
vol 1 (vn ver)
Photobucket

Vol 2

vol 2 (eng ver)
vol2 (vn ver)
Photobucket

Vol 3


vol3 (eng ver)
vol3(vn ver)
Photobucket

Vol 4

vol 4 (eng ver)
vol 4 (vn ver)
Photobucket

Vol 5

vol 5 (eng ver)
vol 5 (vn ver)
Photobucket

Bonus thêm Soundtrack của anime:
Lonely In George
Do You Want To
P/s:
Pass giải nén tất cả file rar: http://360.yahoo.com/lequan_2112
Nguồn bản dịch tv: http://www.puckvn.com