Paradise Kiss -Vì cuộc sống là phải biết chờ đợi

3/23/2009

 

{Đã từng up entry này ở blog cũ, cũng lâu lâu rồi, h đọc vẫn thấy cảm xúc dâng trào.}

Part 1:
"Vì cuộc sống là phải biết chờ đợi"
Không biết từ lúc nào, tôi đã có suy nghĩ bi quan rằng: tôi đang sống 1 cuộc sống không phải của mình, 1 cuộc sống hộ...
từ bao h ư?...
...thời điểm hiện tại...
3 năm cấp 3...
không...có lẽ còn lùi lại nữa...

Từ trước đến giờ, khi đứng trước bất kỳ vấn đề nào cần suy nghĩ, tôi chỉ có thể hỏi bản thân nên hay không nên làm thay vì muốn hay không muốn. Nhiều người sẽ bảo tôi suy nghĩ quá nhiều, chúng có khác j nhau đâu, nhưng nếu như bạn đủ từng trải để nhận ra sự khác biệt đó thì thật đáng buồn: bạn có thể sẽ rơi vào bế tắc giống như tôi. (Nhận ra không có nghĩa là phải trải qua, hy vọng là thế ).
Một người luôn sợ già và cái chết như tôi cũng không tránh khỏi tư tưởng sống vội vã và gấp gáp. Tôi không ngại khi thừa nhận điều đó (dù tôi biết nó cũng không tốt đẹp j, nhiều lúc tôi cũng sợ những hành động tôi đã làm và những suy nghĩ diễn ra trong đầu tôi) nhưng nếu nói là sống không chờ đợi thì hoàn toàn không đúng.
Tôi đang sống nhưng tháng ngày nhàm chán, đầy mệt mỏi. Hằng ngày thức dậy và làm những việc tôi không muốn. Kiếm tiền rồi lại tiêu hết, học bao nhiêu chữ cũng không đủ, mà rồi cũng lại để đấy. Tôi đang để cho những tháng ngày của cuộc đời ngắn ngủi của mình trôi đi 1 cách phí phạm như vậy đấy. Nhiều lúc tôi hỏi tại sao tôi phải sống như vậy, có ai ép tôi đâu (trừ bản thân tôi), sao tôi không làm những gì tôi muốn đi (nói thì dễ lắm), hay tại tôi không đủ bản lĩnh (hy vọng là không phải), đơn giản là tôi không biết bắt đầu từ đâu, thế nào và bắt đầu cái j...Tôi đang chờ đợi 1 cái j đó chăng ?...chờ đợi 1 ai đó
...chờ đợi 1 cơ hôi
...chờ đợi 1 bước ngoặt
...chờ đợi mình trường thành hơn, cứng cáp hơn, có đủ ý chỉ và nghĩ lực
...để có thể đưa tôi bước ra được cuộc sống đen trắng bây giờ
Always beside me.
Part 2: Paradise Kiss
Đây có lẽ là bộ truyện hay thứ 2 sau Nana của Ai Yazawa sensei.
B
ộ truyện này dành cho Gim, nhiều người khác nữa...hãy đọc và cảm nhận...biết đâu đấy bạn cũng đang rơi vào tình trạng bế tắc như tôi chỉ có điều là bạn chưa ý thức được thôi.

Tôi không nhớ là mình đã đọc bộ truyện này chính xác từ khi nào, nhưng khoảng thời gian nào và ở đâu thì có. Cấp 3, tôi thuê được bộ truyện này tại 1 cửa hàng gần trường tôi, đến h tôi vẫn nhớ cái căn phòng nhỏ bé đó của 1 bà chủ dễ tính và tốt bụng, mỗi khi tan học sớm tôi lại chui vào đấy đọc truyện (cũng tại đây tôi đã từng làm mất chiếc xe đạp yêu quý:), và được chuyển sang xe máy=)) . Tôi có 1 thói quen hồi cấp 3: (cái này phải vẽ ra mọi người mới hiểu nối nếu như ai không học chung trường với tôi).
Photobucket
Ký hiệu: mũi tên đen là đường đi học, mũi tên xanh là đường về, trái tim là trường cấp 3 (có vẻ giả tạo ), cái ô vuông xanh là cừa hàng truyện đó. (Dấu tích là trường trung tự cấp 1)
Sơ đồ này chỉ mang tính biểu trưng=))
Dù là đi xe đạp, xe máy, hay đi bộ, trong bất kỳ hôm nào hay thời tiết ra sao, tôi luôn đi học theo như hình vẽ, không bao h rẽ phải lúc đi mà chỉ rẽ trái. Tôi không biết tại sao như vậy, đơn giản là 1 thói quen do tôi tự tạo ra rồi dần dần thành phản xạ tự nhiên. Và thật tình cờ, 1 thời gian sau đó, cửa hàng truyện này mở ra (hoặc cũng có thể đến lúc đó tôi mới để ý), tôi chọn cửa hàng này để đọc truyện như 1 điểm dừng chân cho thói quen của mình (bởi quanh trường tôi có vô số hàng thuê truyện).
Bộ truyện này còn gợi lại cho tôi 1 kỷ niệm buồn, làm tôi như đến con bạn cấp 3 của tôi, tôi với nó đã rất thân nhau (ít nhất là tôi nghĩ vậy). Nó rất thích bộ này, nó bảo sau này lớn lên cũng muốn mở 1 cửa hàng thời trang do tự nó thiết kế như trong truyện và cũng đặt tên là "Paradise Kiss", lúc đó tôi chỉ cười và trêu nó là: khó có chuyện đó xảy ra lắm (nhưng trong lòng tôi đã có ý nghĩ là sao này sẽ giúp đỡ cho ước mơ này của nó , đến h vậy thế, nếu có cơ hội, tôi vẫn muốn biến suy nghĩ này sự thật). Tôi đã tặng nó anime bộ này (đĩa xịn, khoe tý) ....không biết nó có còn giữ không hay là đã vứt vào 1 xó xỉnh nào đó rồi (tính nó là vậy đã ghét ai là ghét tất cả những thứ quay xung quanh người đó) ... h thì mọi chuyện đã không còn như xưa...kỷ niệm vẫn chỉ là kỷ niệm...
Tôi không giỏi tóm tắt 1 vấn đề nào đó, vì tính tôi hay suy nghĩ nhiều và tràn lan sang nhiều khía cạnh, thêm rất nhiều nhận xét và cảm xúc của cá nhân của mình vào phần tóm tắt (cô giáo văn tôi hay nhận xét như vậy). Thế nên tôi copy đoạn tóm tắt của truyện này trên mạng như sau: (ai có hứng thú thì đọc không thì thôi, kẻo lại làm mất hay khi đã biết hết nội dung truyện, tôi để font đoạn tóm tắt chữ nhỏ màu nâu):
Yukari là một nữ sinh trung học biết vâng lời cha mẹ và đến trường mỗi ngày. Khi bắt đầu đặt dấu chấm hỏi cho con đường đời của chính mình, cô gặp một nhóm học sinh thiết kế thời trang có nhãn hiệu quần áo mang tên "Paradise Kiss". Nhóm cần tìm một người mẫu cho buổi trình diễn những mẫu thiết kế sắp tới và họ quyết định chọn Yukari. Ban đầu Yukari miễn cưỡng hợp tác với cái nhóm có vẻ lập dị này, nhưng dần dần cô nhận ra rằng họ thật sự là những người tốt. Hơn thế nữa, sự đam mê và lòng nhiệt thành theo đuổi lý tưởng và ước mơ của họ khiến Yukari nhận ra rằng cô ko thể chỉ hưởng thụ cuộc sống và điều đó đã thúc đẩy cô theo đuổi ước mơ của chính mình.
Tôi thấy mình có nhiều điểm chung với cô gái này (tất nhiên là trừ khoản giới tính ra ). Yukari học tại trường cấp 3 nổi tiếng với tiêu chí "không vào đại học hoặc là chết " (cái này không giống với tôi, hệ thống giáo dục của Việt Nam khác với Nhật, vào đại học không phải là 1 việc quá khó khăn, tôi không cảm thấy lo lắng cho vấn đề này lắm, vì tôi biết chỉ cần tôi bỏ ra chút công sức thì mình có thể đạt được nó ). Cô sống trầm và có phần lãnh cảm với thế giới quanh mình, lao đầu vào học chỉ để hài lòng mẹ trong khi cô biết rõ học đại học thậm chí là học tại trường cấp 3 này đã là 1 việc nằm ngoài khả năng của cô (1 cuộc sống họ). Rồi cho đến 1 ngày, khi cô gặp chàng trai đó (George), đẹp mã và có phần quái đản, tự nhận mình là Bi , cả người sực nức mùi nước hoa (cô rất ghét con trai dùng nước hoa) dùng ánh mắt lôi cuốn chết người và đầy chân thành, nói:
"YuKaRi HaYaSaWa, will U be the model for our show?"
Câu nói chứa đầy ma lực. Lần đầu tiên Yukari cảm thấy có ai đó cần đến mình, quan tâm và nhìn thấy cái đáng quý, vẻ đẹp của cô (cả hình thức lẫn tâm hồn). Cô đã đi theo trái tim của mình, đi theo sự dẫn dắt của thứ mùi nước hoa thơm lừng đó (thứ mùi đã ám ảnh cô suốt cả cuộc đời kể từ khi trao cho George nụ hôn đầu tiên của cuộc đời trong nước mắt), đi theo sự dẫn dắt của người con trai đầy tài năng, ma lực và khát khao đó, người đã dạy cho cô cái gọi là tình yêu đầu đời, hoài bão, đem đến cho cô niềm vui, sung sướng, khao khát, và cũng để lại cho cô nỗi buồn nước mắt, sự tuyệt vọng khi bỏ cô đi mãi mãi sau này (kết truyện). Tôi nghĩ đây cũng là 1 kết thúc truyện có hậu, Yukari chắc sẽ không bao h hối hận vì đã quen biết George, dù không được ở bên nhau nhưng mãi mãi thì những gì 2 người có với nhau sẽ luôn ở trong tâm trí cô, 1 thế giới kỷ niệm ngào ngạt hương thơm, đầy màu sắc của ánh đèn sân khấu, những bộ quần áo tuyệt đẹp đến từ thiên đường do anh thiết kế cho riêng cô...chỉ dành cho cô mà thôi.
"He Turn The Black- And -White Landscape Into The Brillant Colour"
Yukari said
"Anh ấy đã biến thế giới đen trắng của tôi thành sắc cầu vồng rực rỡ"
Nói thêm cái này ngoài lề, chỉ là chút giải trí cho ai đã kiên nhẫn đọc đến đoạn này (entry này hơi dài, đầy chữ ). Ở đoạn mở đầu khi vừa biết George, Yukari tưởng a là người xấu, tự nhiên lôi cô lên xe phóng đi, cô mới hỏi:
"Where'r you taking me?"
"To paradise"-he answered
And she screamed out: "Oh, my god, he gonna rape me"

Con gái thật là hóa ra muốn đến thiên đường là phải làm như vậy ư (nghĩ đi nghĩ lại vẫn buồn cười)

Manga: Paradise Kiss
(パラダイス・キス, Paradaisu Kisu)
Genre: Drama, Romance, Comedy
Author: Ai Yazawa
Rating: 16 +
Volumn: 5 (Completed)
Vol 1

vol 1 (eng ver)
vol 1 (vn ver)
Photobucket

Vol 2

vol 2 (eng ver)
vol2 (vn ver)
Photobucket

Vol 3


vol3 (eng ver)
vol3(vn ver)
Photobucket

Vol 4

vol 4 (eng ver)
vol 4 (vn ver)
Photobucket

Vol 5

vol 5 (eng ver)
vol 5 (vn ver)
Photobucket

Bonus thêm Soundtrack của anime:
Lonely In George
Do You Want To
P/s:
Pass giải nén tất cả file rar: http://360.yahoo.com/lequan_2112
Nguồn bản dịch tv: http://www.puckvn.com


2 nhận xét:

[Eros Angus] said...

"yeu nhau khong den dc voi nhau " dau phai la khong tot, it nhat la 2 nguoi cung da co 1 tinh yeu tuyet dep roi, do la dieu khong the choi cai. Sau Yukari van lay dc nguoi minh ung y do thoi. Con trai coi trong su nghiep dau phai la khong tot. Hanh phuc cua moi nguoi dau phai ai cung giong nhau, co the voi nguoi thien can nhu to thi gia dinh van la so 1, nhung voi 1 nguoi tai nang nhu Geo thi hoai bao va uoc mo thi phai dat len hang dau la khong co gi khong lop ly ca

[Eros Angus] said...

Con gái nếu yêu 1 ai đó cũng đều nhìn nhận như vậy trước vấn đề 2 người "yêu nhau mà không đến được với nhau", mình nghĩ đó cũng chính là suy nghỉ của Yuk lúc đó. Chắc cô ấy cũng cho rằng như bạn: tại sao khong thể tiếp tục, tại sao phải chia tay, vẫn còn nhiều cách để 2 người có thể tiếp tục với nhau , và cái quan trọng nhất, với tình yêu của cô ấy lúc đó dành cho Geo thì dù có phải chờ đợi anh chàng này bao lâu có ấy cũng sẽ chờ nếu anh ấy nói với câu vỏn vẹn:" Will you wait for me !" .Nhưng dù sao đó cũng là suy nghĩ của con gái, tớ không biết con trai khác thế nào nhưng nếu là tớ, tớ cũng sẽ hành động giống Geo.Hầu hết con trai (ý tớ là những người biết suy nghĩ ý) đều không muốn , phải nói là rất sợ 1 chữ "nợ" và nhất lại là nợ tình cảm. Geo không muốn có 1 người con gái phải chờ đợi mình mà lại là chờ đợi trong vô vọng, nếu như đơn giản chỉ là 1 con số 5 năm, 10 năm, thậm chí hơn nữa, tuy dài thật đấy nhưng vẫn còn hơn là chờ đợi mòn mỏi không biết đến khi nào kết thúc.Cô ấy có thể đếm từng ngày một trôi qua trong hy vọng, còn hơn là cứ để những ngày tháng đằng đẵng trôi qua, chờ bình minh mỗi sáng, và sợ hãi khi màn đêm buông xuống, ảo tưởng về 1 vòng tay đượm hương thơm xiết chặt mình. 1 cô gái như Yuk, chính Geo đã đưa cô ấy bước ra khỏi thế giới chỉ biết thu mình và chờ đợi sự sắp xếp của người khác, nhìn thấy cô ấy trưởng thành và hóa thành 1 bông hồng tím tuyệt đẹp, tất nhiên anh sẽ không bao giờ để cô 1 lần nữa phải chờ đợi, phụ thuộc vào 1 ai đó để sống. Anh muốn những điều tốt đẹp nhất đến với cô, không phải Geo nhẫn tâm bỏ Yuk mà không từ biệt, đơn giản vì anh biết cô ấy đã đủ mạnh mẽ và cứng cáp để có thể sống thiếu anh, nếu có đau khổ thì cũng chỉ là 1 thời gian nhất định. Có lẽ, Geo mới là người đã suy nghĩ rất nhiều và đau khổ rất nhiều ( từ trước đó và cả sau nay) cho quyết định chia tay, giằn vặt giữa tình yêu và hoài bão, còn Yuk lại không suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần tình yêu thì sẽ có tất cả, chắc cô ấy được nhiều như vậy và cũng không hiểu hết mọi góc cạnh tâm hồn của người con trai sống khép kín về nội tâm này (đấy cũng chỉ tớ suy đoán, vì tớ thấy mình cũng có 1 chút j đó giống cách sống và tính cách của Geo, nên thấy đồng cảm thôi, chứ tài năng thì koong dám).Và kết quả đúng như Geo nghĩ: Yuk đã tìm được hạnh phúc của mình, 1 chàng trai suy cho cùng vẫn xứng đáng với cô ấy hơn Geo, tuy khong phải là 1 sự hấp dẫn đầy ma thuật từ ngoại hình tài năng đến tính cách như Geo nhưng đó là 1 tình yêu an toàn và chân thành :)